Có ngàn bài thơ không
tên về bụi phấn
Có ngàn khúc nhạc về màu trắng tóc thầy
Có muôn bức tranh làm tình thầy sống dậy
Không thơ, nhạc, họa
nào ghi hết về thầy đâu!
Bụi phấn vẫn bay theo mỗi lời nông sâu
Không có điểm đầu
Và chưa bao giờ là điểm cuối
Học trò nhìn nhau nói những lời nông nỗi
Có biết thầy buồn vì con điểm không tên!
Thầy vẫn thức soạn bài thâu đêm
Giáo án có đổi thay
Và lời thầy chưa bao giờ cũ
Tình thầy trong em là niềm tin ấp ủ
Là hành trang chắp
cánh đến tương lai
Và biết đâu vào một sớm ngày mai
Không còn bụi phấn theo thầy bên bục giảng
Những chuyến đò khởi hành đến tương lai sáng rạng
Có biết thầy buồn bởi bụi phấn không còn rơi ?