Trên đời này, ai cũng được sinh ra bởi một người
mẹ. Có thể chúng ta rất không bình đẳng với nhau bởi tiền bạc, địa vị, học vấn,
thậm chí cả màu da, nhưng may sao mọi người đều có chút bình đẳng này: có một
người mẹ của riêng mình. Không phải ngẫu nhiên mà nhân loại đều bắt đầu bằng M
để gọi người mẹ. Vì âm M ấy là tiếng gọi đầu lòng ngọt ngào, dịu dàng, trìu mến
và gần gũi nhất, như mẹ đối với con vậy.
Mẹ!
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho – đi – không – đòi – lại – bao – giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ : “Ngày xưa có một công chúa…” hay “Ngày xưa có một
vị vua…”
Cổ tích còn bắt đầu từ: “Ngày xưa có mẹ"…
Cổ tích thường bắt đầu từ câu chuyện về công chúa hay hoàng
tử. Nhưng cổ tích của con bắt đầu từ ngày xưa có mẹ. Những ký ức xa xưa vẫn còn
trong con hôm nay, hôm qua và mãi mãi cuộc đời.
Tôi
muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.

Con thương mẹ vì mẹ đã mang nặng đẻ đau để
sinh ra con trên cõi đời này. Không những chỉ chín tháng mười ngày, mà cả cuộc
đời mẹ luôn gánh phần cơ cực để con có được hình hài khỏe mạnh. Vì trong những
lúc con ốm nặng, mẹ đã túc trực bên con, lo lắng cho con đến hai mắt thâm
quầng. Mẹ là lá chắn vĩ đại, che chở con trước những xô bồ trong cuộc sống này.
Con thương mẹ vì dù có đói khổ, mẹ vẫn bảo rằng no để con ngon miệng,... Dù có
lạnh, mẹ vẫn bảo rằng không để con cần ấm ngủ ngon trong cái mùa đông cứa da
cứa thịt. Dù có buồn, mẹ vẫn bảo rằng vui vì sợ con lo lắng, phân tâm trong
trong cuộc sống, ánh mắt mẹ nhìn con dịu dàng nồng ấm hơn cả vầng trăng sáng
đêm rằm. Con hạnh phúc vô cùng vì được tắm mình trong đôi mắt mẹ.
Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời – Đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Và dẫu con có đi bất cứ nơi
đâu trên trái đất này, ánh mắt ấy vẫn dõi theo từng bước chân con..
Cái cò… sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru...
Thật chẳng thể có lời nào có thể diễn tả được cảm xúc của con lúc
này. Từ sâu thẳm từ đáy lòng mình con muốn nói với mẹ rằng “Con yêu mẹ nhiều
lắm!”
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
Hẳn con có biết bao lỗi lầm mẹ nhỉ, dỗi hờn
khi không vừa ý, biếng ăn khi không thích,... Vậy mà Mẹ xoá hết. Mẹ lau giọt
nước mắt buồn tủi cho con, nâng đỡ mỗi bước con đi... Hình như, bao lâu nay con
thờ ơ quá...
“Vì con mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn”.
Tìm đâu ra giữa biển người
bao la một vòng tay ấm áp yêu thương như vòng tay Mẹ. Dù cho đi hết cuộc đời
thì lòng mẹ vẫn không phút giây nào thôi trông mong, lo lắng cho những đứa con
mà họ đã dứt ruột sinh thành.
Con dù lớn cũng là con của mẹ
Đi hết
đời lòng mẹ vẫn theo con...
Công lao trời bể của Mẹ cho tới hết đời,
không một người con nào có thể trả cạn. Chỉ có thể đền đáp ơn sâu ấy bằng việc
sống sao cho nên người, cho thánh thiện... Mẹ chính là người thầy vĩ đại nhất
trong cuộc đời con.
Mẹ!
Có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc
Tháng ba... Gửi đến Mẹ một bông hồng đỏ
thắm... Gửi đến Mẹ những yêu thương bao lâu không dám tỏ... Gởi đến Mẹ nhiều
hơn nữa những nụ cười và thành công của con... Sẽ không làm Mẹ phiền lòng
nữa...Sẽ đem đến cho mẹ nhiều niềm vui...Mẹ! Con yêu Mẹ nhiều...
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng
mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!"
Tháng Ba năm 2019
Phạm Vương